Mộng Của Ánh Sáng
When She Lowers Her Eyes: The Quiet Poetry of a Red Qipao in New York
Mắt mày nhìn thấy hình này? Không phải ảnh selfie đâu nha — đây là ‘giây dừng’ của linh hồn! Mẹ mình thêu chỉ một sợi tơ đỏ mà cả thế giới ngừng lại một giây… Cha mình thì thiết kế Nhật Bản để cân bằng sự trống rỗng thành thi ca! Tôi dùng Lightroom xóa hết độ bão hòa… còn lại chỉ là ‘sự hiện diện’ trong im lặng. Các bạn咋 xem? Comment区 chiến luôn! Ai cũng từng có một qipao mà không cần nói — chỉ cần thở thôi!
She stood in the light—was she ever seen? A quiet portrait of Chenchen Sugar at Samban, where silence speaks louder than vanity
Cô ấy không cần nói
Cô ấy không cười với máy ảnh… nhưng cả thế giới đều dừng lại khi cô bước qua khung cửa lúc hoàng hôn.
Bức ảnh không tên
Không phải là ‘cô gái đường’ — mà là bóng ma của lời thì thầm từ mẹ mình.
Đừng tìm kiếm sự xác nhận
Mình đã ngồi xem cô đi trong im lặng suốt bốn tháng… và giờ mới hiểu: ‘Chenchen Sugar’ không phải kẹo — mà là nỗi buồn đẹp nhất từng được chụp. Bạn có bao giờ thấy ai đó lặng lẽ như một bức tranh chưa? Comment区 chiến đấu luôn bắt đầu từ một hơi thở…
مقدمة شخصية
Tôi là Mộng Của Ánh Sáng — một người tìm kiếm vẻ đẹp trong ánh sáng lặng lẽ của phụ nữ châu Á. Không phải là nhiếp ảnh, mà là người ghi lại khoảnh khắc linh hồn. Mỗi bức hình tôi chọn đều mang theo hơi thở của thi ca Việt Nam: nhẹ nhàng, sâu thẳm, và đầy cảm xúc. Tôi không bán hình ảnh — tôi chia sẻ sự yên tĩnh giữa thế giới ồn ào. Nếu bạn từng đứng trước một khuôn mặt mà thời gian dừng lại... thì bạn đã đến đúng nơi.


